Mùa đông đi rồi

Đông rồi đi, tháng mười hai cũng đi
Mùa đông luyến lưu tần ngần bên cửa sổ
Một năm trôi thật lâu và bộn bề không kém
Tháng một ở ngõ nhà thấp thoáng bóng nàng xuân.

Anh trở về tự đáy mắt rân rân
Lại được vòng tay ôm vai gầy của mẹ
Lau dòng lệ tự dưng ngập khóe
Vượt qua Cô-vi cả nước cùng viết nên cổ tích nhiệm màu.

Đông rồi, đi để hai đứa hết đợi nhau
Nhớ những ngày cách xa đếm từng vòng kim gió
Nhớ cội mai già lụm khụm đứng quanh năm ở cổng
Nắm tay em anh trao một nụ hồng.

Đông rồi đi, để xuân về se sẽ thong dong
Trời bảng lảng vì gió xuân nồng ấm
Những ngày khó khăn em thực là cô tấm
Tình nguyện viên sớm hôm, vẫn chu đáo việc nhà.

Đông rồi đi, anh lại về để ngõ nhỏ hết cô đơn
Ta thấy nhau giữa bộn bề và nỗi nhớ
Công việc còn tồn với quỹ thời gian cuối năm làm dập dồn hơi thở
Nhưng ta làm trong bình thường mới ngập niềm vui.

Đông rồi đi, ta trở về cố hết sức thôi
Ta làm thay phần để đồng đội về thăm nhà thăm xóm
Ta sẽ viết về những tháng năm này vào kí ức
Mai sau kể cháu con rằng từng đã có những tháng năm.. .


  • Võ Tấn Cường- Trạm 220kV Bình Hòa TTĐMĐ2