Tản mạn tháng Bảy

Thế là tròn 2 tháng chúng tôi ở lại Trạm 500kV Tân Uyên để cách ly tập trung phục vụ công tác quản lý vận hành lưới điện. Thời thiết đã bắt đầu thay đổi báo hiệu thời điểm giao mùa, đồng nghĩa với nhiệm vụ của chúng tôi thêm “nặng” trước mùa mưa bão. Những cơn gió giông đầu mùa giật vội những chiếc lá xanh trên chiếc cây bên đường ném tạt về phía xa giữa làn hơi đất làm tôi bất chợt rùng mình. Lạnh! Không biết ở nhà trời đã bắt đầu mưa chưa?

Một góc làm việc tại trạm Tân Uyên.

Anh em bắt đầu đi tuần tra sân ngắt nhiều hơn, vội vã hơn bởi vì những cơn giông đầu mùa không chờ đợi một ai. Thoắt một cái, sau vài cơn gió giật, nước đã từ đâu đổ xuống ào ào và cũng tạnh nhanh như lúc nó đến vậy. Mưa đầu mùa!

Việc tuần tra kiểm soát phía ngoài tường rào cũng được thực hiện nhiều hơn nhằm phát hiện vật bay hoặc để thông tin tới bà con sống quanh Trạm dọn dẹp, chằng néo, bạt che,  các vật dụng gọn gàng, đề phòng gió lốc, thể hiện sự tân tâm và trách nhiệm với công việc.Vài lời nhắc nhở nhau, bàn tay đưa vội chiếc áo mưa để mặc vào trước khi ra sân cho khỏi ướt trông thân thương và ấm lòng biết mấy! Hai tháng sống bên nhau cùng chia sẻ niềm vui và nỗi buồn trong lúc tập trung, làm cho tình cảm anh em ngày càng gắn bó hơn thế này là quãng thời gian quý giá, để ta biết được giá trị của tình đoàn kết, yêu thương, nhân ái.

ĐHV kiểm tra sân trước cơn giông.

Hôm qua lướt facebook vô tình đọc được nhiều tin thật hay. Nghe tin Miền Nam bùng phát dịch bệnh nặng nề, đồng bào các tỉnh miền Bắc, miền Trung dẫu khó khăn, dẫu nghèo là thế vẫn thức thâu đêm để gói thức ăn, rau củ, nhu yếu phẩm…để gửi vào cho Sài Gòn, cho Bình Dương, cho Miền Namruột thịt. Những đoàn xe tải chở nặng tình thương đang lũ lượt Nam tiến. Có biết đâu những bà mẹ già Vân Kiều cả đời chỉ biết Sài Gòn qua chiếc TV mà thôi vẫn thương Miền Nam lắm. Rồi có người mẹ Quảng Trị bên cạnh phần quà cho Miền Nam còn thêm một phần nhỏ cho đứa con trai đang trong vùng dịch Bình Dương với chỉ vỏn vẹn dòng chữ viết tay nguệch ngoặc và số điện thoại đã nhòe mồ hôi. Một người Sài Gòn nhận được gói quà đó không nỡ ăn bèn gọi điện vào số điện thoại ghi trên gói quà nhỏ. Trong tiếng nghẹn ngào thương mẹ và một lời biết ơn chân thành, ngay trong ngày hôm đó gói quà nhỏ đã được gửi từ Sài Gòn về đúng người con ở tận Bình Dương và một tình bạn đẹp đẽ được ươm mầm từ đó. Mẹ chỉ gửi chừng vậy thôi chứ có biết chiếc xe chạy về đâu, vả lại mẹ cũng không muốn làm phiền bác tài xế vất vả.Chợt thấy sống mũi cay cay!

Mấy hôm nay chiếc loa phường rả rích thông tin về diễn biến dịch bệnh ngày càng phức tạp:”Sáng ngày 30 tháng 07, Bình Dương ghi nhận 1284 ca mắc Covid-19, nâng tổng số ca mắc tính từ đợt bùng phát dịch thứ tư lên 11.968 ca”. Bình Dương, Tân Uyên… đang oằn mình chống dịch có nghĩa là nhũng ngày sắp tới của tất cả mọi người thêm khó khăn vất vả, trong đó có chúng mình. Vẫn biết “cuộc chiến chống dịch” có thể còn kéo dài, nhiệm vụ sẽ còn gian nan, mấy hôm nay vợ và con có điện thoại hỏi , khi nào anh về thăm em và con, khi nào hết dịch mới hẹn ngày trở về nhé em, nhiệm vụ của anh  vận hành an toàn các thiết bị đảm bảo cung cấp điện cho TP.Hồ Chí Minh và các tỉnh phía Nam trong giai đoạn dịch Covid-19 diễn biến phức tạp. Ôi cuộc đời này thực sự rất đẹp đẽ nên dặn lòng cố gắng vượt qua. Mỗi người thực hiện thật tốt thông điệp 5K và nhiệm vụ tại vị trí công tác của mình sẽ góp phần đẩy lùi dịch bệnh. Sau cơn mưa trời lại sáng thôi!

ĐHV Thư giãn sau giờ làm việc căng thẳng.


  • Dương Xuân Phú –Trực chính Trạm 500kV Tân Uyên –TTĐMĐ2